Kinh Phạm Võng đức Phật dạy rằng “Người Phật tử nếu lấy Tâm Từ Bi mà làm việc phóng sinh thì thấy tất cả người nam đều là cha mình, tất cả người nữ đều là mẹ mình. Vì mình trải qua nhiều đời đều do đó mà sinh ra, nên chúng sinh trong sáu đường đều là cha mẹ của mình. Nếu giết hại sinh mạng để ăn thịt tức là tự giết cha mẹ mình, cũng là giết thân cũ của mình. Tất cả đất, nước là thân trước của mình. Tất cả gió lửa là bản thể của mình. Cho nên, thường thực hành phóng sinh thì đời đời sinh ra thường gặp Chánh pháp. Khuyên dạy người làm việc phóng sinh, nếu thấy người đời giết hại súc vật, nên tìm phương tiện để giải cứu, khiến cho chúng được thoát khổ nạn.”
Đức Phật có trí tuệ vô thượng, trong kinh Phạm Võng đã sớm có lời ân cần khẩn thiết khuyên răn chúng ta. Trừ giới sát và hay phóng sinh thì tiêu trừ nghiệp chướng, lại trưởng dưỡng được Tâm Từ Bi. Đức Phật còn nói rõ rằng: “Chúng sinh trong sáu đường đều là cha mẹ ta, cứu vật sống được tức là cứu được cha mẹ ta.”
Mỗi một chúng sinh đều là anh em, thân quyến, cha mẹ, con cái từ nhiều kiếp đến nay của chúng ta. Nếu đem nhãn quan của mình mở rộng đến chân tướng vô hạn của không gian, thời gian, của vũ trụ, đối diện với thân quyến của mình lúc bị bắt, bị nhốt, bị giết, bị ăn thịt… vẫn không cố gắng tận tâm mà rụt rè do dự; không gấp rút mà giải cứu họ, thật chẳng bằng loài cầm thú.
Vâng theo lời Phật dạy, ” Đạo Tràng Cực Lạc” chúng con, tổ chức phóng sanh định kỳ mỗi tháng. Nguyện đem công đức hồi hướng: Trang nghiêm Tây Phương Phật Tịnh Độ, bầu không khí toàn cầu được dịu lại, bớt ô nhiễm. Nạn đao binh, chiến tranh chấm dứt. Thế giới hòa bình, chúng sanh an lạc. Nhà nhà, người người đều tin sâu nhân quả, đoạn ác, tu thiện, lìa khổ được vui, phá mê khai ngộ, siêu phàm nhập thánh, xuất ly tam giới, vãng sanh Tây Phương, trọn thành Phật đạo.
Discussion about this post