“Duy trừ ngũ nghịch, phỉ báng chánh pháp”.
Chúng ta có lỗi phỉ báng chánh pháp hay không? Tỉ mỉ tư duy, đa số người đều phạm. Một người tu trì rất tốt, mọi người đều tán thán là người rất tuyệt vời, nhưng bất tri bất giác vẫn là hủy báng Tam Bảo, báng Phật, báng Pháp, báng Tăng, chính mình làm mà không biết. Chúng ta thường hay thấy được, thường hay nghe được, thậm chí chính mình cũng thường phạm. Trong Bồ Tát Giới Kinh có một điều “tự tán hủy tha”, không hề biết được tự khen mình chê người chính là hủy báng Tam Bảo.
Chúng ta học Tịnh Độ, hủy báng người tham Thiền, hủy báng người ta học Giáo, hủy báng người ta học Mật, bạn có nghĩ đến hay không? Những kinh luận này, pháp môn đó có phải Phật nói hay không? Nếu như là Phật nói, chẳng phải bạn đang hủy báng Phật hay sao? Những kinh luận này bạn lại xem thường, khinh khi là bạn đang báng pháp. Từ xưa đến nay, nương vào pháp môn nào đó tu học khai ngộ, chứng quả không phải không có, chẳng phải đã báng tăng sao?
Có mấy người có thể giống như Thiện Tài Đồng Tử cùng 53 thiện tri thức mà chúng ta đọc được phía sau kinh Hoa Nghiêm, người ta tu hành thái độ như thế nào? Chúng ta tỉ mỉ mà quán sát, không có người nào là không “tự khiêm mà tôn người”. Chính mình khiêm tốn, ta trí tuệ không đủ, phước đức không đủ, chọn học pháp môn này, phước huệ của người khác đều cao hơn ta, họ tu học các pháp môn khác. Tất cả đều là tán thán đối với người khác, khiêm tốn đối với sự tu, sự học của chính mình, không luận họ tu học pháp môn nào, đều có thái độ như vậy….
Chỉ cần là kinh pháp của Phật nói, không luận pháp môn nào, chúng ta xem thấy đều cung kính tán thán, quyết không dám xem thường. Họ học pháp môn đó, chúng ta không có trí tuệ, chúng ta không có sức định, cảnh giới của họ chúng ta không thể nào biết được. Không thể nói tôi thấy bạn không được, hay là bạn nên đến niệm Phật đi. Lời nói này chỉ có Phật Bồ Tát người tái sanh quán cơ mới dám nói, phàm phu chúng ta làm sao dám nói? Nói không chừng người đó là Phật Bồ Tát tái sanh, nói không chừng họ vô lượng kiếp thiện căn phước đức nhân duyên chín muồi, cho nên quyết định không nên xem thường bất cứ một người tu hành nào.
Nam Mô A Di Đà Phật!
Trích trong Kinh Vô Lượng Thọ – giảng lần 10, tập 119
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Cẩn dịch: Ban biên dịch Tịnh Không Pháp Ngữ.
Discussion about this post